Chuyện con gái nhỏ trông cho ba làm nghề lái taxi ngủ trong xe và câu nói “lâu rồi con không gặp má” khiến cộng đồng mạng hết sức xúc động. Câu chuyện kể về một cô bé hồn nhiên, còn nhỏ tuổi đã phải theo chân ba đi làm và người ba làm nghề lái taxi kiêm luôn chức vụ “gà trống nuôi con”.
“Tôi: Này bé, đừng nghịch xe của chú taxi, chú dậy chú la đó con.
Bé: Dạ con có nghịch đâu, con trông xe cho ba con ngủ mà.
Tôi: Chú lái xe là ba con hả?
Bé: Dạ vâng, ba sợ con ở nhà một mình buồn nên mang con đi làm.
Tôi: Thế má con đâu?
Bé: Con không biết, lâu lắm rồi con không gặp má.
Anh taxi ngái ngủ vươn vai: Má nó bỏ nhà đi lâu lắm rồi anh, anh có đi taxi không?
Tôi: Dạ có, anh cho tôi ra Trường Chinh.
Bé thấy vậy cười tít mắt: Hoan hô ba, lại có thêm khách rồi. Ba con mình đi thôi.”
Trên là câu chuyện ngắn kể lại màn đối thoại của một vị khách xa lạ với bé gái đang canh cho ba – một tài xế taxi đang ngủ trong xe.
Câu chuyện được đăng tải trên mạng xã hội cách đây ít lâu đã nhận được rất nhiều sự quan tâm của cộng đồng người dùng mạng. Đọc hết câu chuyện mọi người ai cũng xúc động trước cô bé hồn nhiên, còn nhỏ tuổi đã phải theo chân ba đi làm và người ba làm nghề lái taxi kiêm luôn chức vụ “gà trống nuôi con”. Ngoài ra, nhiều người cũng cảm thấy ấm áp trong lòng trước hành động trông cho ba ngủ của đứa con gái nhỏ.
Chính vì quá dạt dào cảm xúc, câu chuyện nhanh chóng được loan đi với tốc độ chóng mặt, xuất hiện hầu hết ở khắp các diễn đàn, hội nhóm lớn nhỏ. Bên dưới phần bình luận của hầu hết các bài viết có cùng nội dung này, ai ai cũng nhanh tay chia sẻ cảm xúc tích cực của mình: “Thương con gái quá”, “đúng là mỗi nhà mỗi cảnh, có đứa con gái yêu thế này sao mẹ lại bỏ đi chứ”, “có đứa con thế này, bằng mọi cách ai cũng phải cố gắng”, “dễ thương quá”, “còn nhỏ mà hiểu chuyện thế này, bôn ba theo bố đi làm cũng có cái hay”, “đôi khi sự hồn nhiên của con trẻ làm người lớn phải nhói lòng”,…
Quả thật, như một bình luận bên trên có nói, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, đâu đó ngoài kia vẫn còn có những em bé phải theo chân bố mẹ đi làm trong công cuộc cơm áo gạo tiền tất bật. Tuy nhiên, là con trẻ, đứa nào cũng thích thú trước việc song hành cùng bố mẹ trong những nẻo đường mưu sinh.
Dù chúng chưa hiểu chuyện, vẫn còn ngây ngô nhưng lại đầy ắp tình cảm vì thỉnh thoảng vẫn nhận ra được sự vất vả khổ cực của bố mẹ qua một tiếng thở dài, vài phút chợp mắt chẳng dám ngủ sâu, hay những giọt mồ hôi nối đuôi nhau lăn dài trên má,… Tin chắc rằng, những đứa trẻ như thế lớn lên đều là những đứa bé ngoan, yêu thương bố mẹ hết lòng, bao gồm cả “nàng công chúa nhỏ” trong câu chuyện trên.